CHIA SẺ CỦA PHỤ HUYNH: CÙNG CON TRÊN VÕ ĐƯỜNG
𝐿𝑎̀𝑚 𝑚𝑒̣ 𝑣𝑜̂́𝑛 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑝ℎ𝑎̉𝑖 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑐 𝑑𝑒̂̃ 𝑑𝑎̀𝑛𝑔. 𝐿𝑎̀𝑚 𝑚𝑒̣ đ𝑜̂̀𝑛𝑔 ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑐𝑢̀𝑛𝑔 𝑐𝑜𝑛 𝑡𝑟𝑒̂𝑛 𝑣𝑜̃ đ𝑢̛𝑜̛̀𝑛𝑔 𝑙𝑎̣𝑖 𝑐𝑎̀𝑛𝑔 đ𝑜̀𝑖 ℎ𝑜̉𝑖 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑛𝑜̂̃ 𝑙𝑢̛̣𝑐 𝑣𝑒̂̀ 𝑐𝑎̉ 𝑡𝑖𝑛ℎ 𝑡ℎ𝑎̂̀𝑛 𝑙𝑎̂̃𝑛 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑐ℎ𝑎̂́𝑡 𝑛ℎ𝑢̛𝑛𝑔 “𝑚𝑜́𝑛 𝑞𝑢𝑎̀” 𝑡𝑜̂𝑖 𝑛ℎ𝑎̣̂𝑛 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑠𝑎𝑢 đ𝑜́ 𝑡ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑏𝑎̂́𝑡 𝑛𝑔𝑜̛̀ 𝑣𝑎̀ 𝑥𝑢̛́𝑛𝑔 đ𝑎́𝑛𝑔.
Tôi đưa Bông đến lớp võ lần đầu tiên cách đây gần 3 năm. Cô bé nhỏ xíu líu ríu bám lấy tay mẹ, hốt hoảng trước những bước chân rầm rập và tiếng hô to đầy dũng khí vang vọng khắp võ đường. Nhìn con chạy hối hả theo các anh chị võ sinh, thi thoảng ngước về phía mẹ với hàng mi long lanh mắt ướt, tôi chần chừ một lúc rồi đứng dậy quả quyết: “Mẹ sẽ tập cùng con!”
Những ngày đầu làm quen với lớp võ của hai mẹ con thật sự chật vật. Các bài tập phát triển chung đầu giờ là thử thách cam go về sức bền: từ chạy bước nhỏ, chạy cao gối, chạy zíc zắc cho đến chạy chạm vạch, bật cóc, bò quân đội, đẩy xe bò. Độ khó không chỉ nằm ở thể lực mà còn ở những động tác kỹ thuật như đứng tấn. Đứng sai kỹ thuật sẽ thoải mái hơn nên thường chúng ta “lựa chọn” tư thế thả lỏng này, còn làm đúng kỹ thuật thì chỉ một lúc là chân sẽ mỏi. May là trước đây tôi có tập gym, vậy nên chưa lần nào tôi phải xin thầy ra ngồi nghỉ giữa chừng để lấy sức.
Qua những buổi tập luyện, tôi nhận ra: học võ không chỉ là học đạo, không chỉ là rèn luyện thể lực và sức mạnh bên ngoài. Nó còn là sự tôi luyện tinh thần thép, rèn giũa ý chí từ bên trong, dù chỉ qua ánh mắt nhìn thẳng sắc bén, tiếng hô vang chí khí hay cú dậm chân mạnh mẽ đầy nội lực. Bông nhỏ nhắn cũng đã không còn là cô bé nhút nhát sợ âm thanh lớn như ngày nào.
Trong khi học võ, chúng tôi trải qua các kỳ thi lên đai và thi đấu. Lúc này tôi càng thấy may mắn và thú vị khi hai mẹ con là bạn đồng môn trên võ đường. Trước mỗi kỳ thi lên đai, chúng tôi cùng nhau ôn thêm ở nhà các bài kỹ thuật, bài quyền và tập đối kháng. Hai mẹ con thường xuống sân chơi rồi tranh thủ tập.
Hồi đầu, tôi vẫn mang tâm lý phụ huynh nhắc bài, dạy con, nhưng chẳng mấy chốc, tình thế hoàn toàn đảo ngược. Bông dần trở thành người “nhắc bài” cho tôi. Chúng tôi cùng nhau vượt qua các kỳ thi lên đai, cùng đeo lên người những chiếc đai mang màu mới. Bao công sức, nỗ lực học tập và rèn luyện đã được công nhận. Vui hơn nữa là trong giải vô địch Karate của Vietnhatclub mở rộng năm 2025, cả hai mẹ con đều giành được huy chương bạc ở hai hạng mục khác nhau. Đây là món quà hoàn toàn bất ngờ đối với tôi và Bông. Khi được xướng tên, tôi tưởng mình như đang bay lên, hân hoan, rạo rực nở thành hoa trong lòng. Hoá ra cảm giác “chiến thắng” sau bao nhiêu mồ hôi nước mắt, nỗ lực để không bỏ cuộc là thế. Hoá ra cảm giác được gặt hái “trái ngọt” sau bao nhiêu công sức gieo hạt, tưới chăm bền bỉ là thế.
Thi thoảng, hai mẹ con tôi lại ngồi “buôn” những câu chuyện trên võ đường như hai cô bạn thân cùng lớp. Đó có khi là chuyện anh Long hôm nay bị thầy gọi lên đi bài quyền mà sao đến cuối lại giống như đang múa. Như chuyện em Bi bé tí trong lớp chưa xin thầy vào nhà vệ sinh mà đã tè dầm ướt thảm làm thầy phải vội đi lấy cây lau nhà. Như là mới hai tháng không gặp chị Vân mà chị đã cao lên nhiều thế… Chúng tôi tranh nhau nói, rồi ngồi cười khúc khích như hai chú chim sẻ hót ríu rít trên cành cây xanh.
Vậy là suốt ba năm qua, hai mẹ con đã đi cùng nhau trên các nẻo đường từ nhà đến võ đường rồi đến nhà thi đấu, dù trời mưa giông hay nắng gắt. Những kỷ niệm vui buồn trên lớp, những “người bạn” chung với con dần trở thành những viên kẹo ngọt trong ký ức của tôi, thắt chặt thêm tình cảm của hai mẹ con. Tôi mong rằng sau này lớn lên, con sẽ luôn nhớ về những khoảng thời gian bên mẹ, không phải chỉ ở nhà hay ngoài chợ, mà là trên võ đường với những khoảnh khắc mạnh mẽ, kiên cường nhưng cũng vui vẻ, tươi đẹp và ấm áp.
Những năm tháng đồng hành cùng con với võ phục, đai màu đang trôi đi thật nhanh theo sự lớn lên của con. Tôi không biết hành trình này sẽ dài được đến bao giờ, nhưng tôi mong mình sẽ luôn được chứng kiến con bước đi và trưởng thành, dù là trên võ đường hay trong cuộc sống. 
Nguồn: Chị Nguễn Thùy Linh – Phụ huynh và cũng là Võ sinh Karate tại Vietnhatclub Tây Hồ




